Xa quê đã mấy mươi năm
Bôn ba kiếm sống loanh quanh cuộc đời
Nay tóc bạc da đã mồi
Mà sao ta thấy bồi hồi nhớ quê
Nhớ sao da diết chiều hè
Cánh diều buông lửng hồn quê mơ màng
Nhớ tháng ba cảnh cơ hàn
Thay cơm mẹ luộc nồi khoa lang đầy
Nhớ vườn nhỏ nhớ hàng cây
Qua bao năm tháng đong đầy tuổi thơ
Nhớ tháng bẩy nhớ chiều mưa
Cởi trần bắt cá quá trưa không về
Nhớ sông sau nhớ con đê
Nơi tôi tắm mát chiều quê yên lành
Nhớ mùa đông nhơ nắng hanh
Gót chân như dẫm mảnh sành mảnh chai
Nhớ khói lam chiều nhà ai
Thơm mùi tro bếp vỏ khoai ươm vàng
Nhớ cả những gánh rau lang
Vai gầy mẹ gánh bán sang chợ hồ
Nhớ buổi mong mẹ từng giờ
Đón xiên lạc luộc mẹ mua làm quà
Nhớ cơn bão giật mưa sa
Mái rạ gió cuốn trong nhà như sân
Nhớ thời bao cấp chen chân
Mậu dịch phân phối nửa cân đường vàng
Nhớ mùa thu nhớ đông sang
Heo may chớm lạnh đèn vàng hắt hiu
Ôi sao ta nhớ quá nhiều
Để lại mong được một chiều bên quê
9/8/2020