Bài thơ của bạn tôi cùng đơn vị, sau lần về phép bên ly cà phê bạn đọc tôi nghe.
Ngót nửa thế kỷ nó vẫn nằm trong tâm trí của tôi, không biết bạn giờ lưu lạc phương trời nào
Bài thơ của bạn tôi
Tôi biết thân tôi lính năm đồng
Làm sao may được áo ni lông
Làm gì có những chiều thứ bẩy
Để đến tặng em một đóa hồng
Nó ở tây về có máy khâu
Ra đường ăn mặc đúng mốt âu
Chiều chiều sit ta bay dạo phố
Ai nhìn theo nó cũng bảo giàu
Nó hẳn hơn tôi một chữ giàu
Nên em yêu nó có gì đâu
Cho dù hơn hẳn em nhiều tuổi
Em vẫn thấy yêu chẳng thấy sầu
Nước ngoài tôi cũng đã từng đi
Cam-pôt ai-lao có sá gì
Nhưng em làm như em không biết
Bởi lẽ tôi về chẳng có chi
Chiều nay em đứng bế con ai
Em có nghe tin một chàng trai
Trước đã yêu em nay ngã xuống
Tôi biết rằng em chỉ thở dài
(Hòa Bình, 12/7/2022)