Ta thả hồn ta xuống giữa sông
Cho bao phiền muộn cuốn theo dòng
Để trôi cho hết muôn sầu hận
Để cạn trong lòng nhớ với mong
Ta thả hồn ta lên cung trăng
Để ân để ái với chị hằng
Để giỡn để đùa vui cùng cuội
Cho hồn phiêu lãng suốt ngàn năm
Ta thả hồn ta lên không gian
Để cùng gió núi với mây ngàn
Phiêu du cùng khắp miền hoan lạc
Để hồn say đắm với cung đàn
Ta thả hồn ta với biển xanh
Để làm ngọn sóng nhỏ yên lành
Để mơ một cánh buồn đỏ thắm
Cập ngọt bến bờ với yến oanh
Ta thả hồn ta với lũy tre
Để lòng vui lại với tiếng ve
Để mộng êm êm diều sáo thổi
Để nghe xào xạc gió trưa hè
Ta thả hồn ta về tuổi thơ
Để mơ để ước cập bến bờ
Lâng lâng say đắm cung đàn nguyệt
Để hồn quay lại hóa thành thơ
Hb 2 6 2020
Ng văn thứ