Ngày 27-7 ngày TBLS, tôi đăng lời thơ để tưởng nhớ tới
em trai liệt sỹ Nguyễn Quốc Toản và kính cẩn
tưởng nhớ tới ông nội liệt sỹ Nguyễn Văn Lạc
cùng các liệt sỹ đã hy sinh vì nghĩa lớn.
Ngày giỗ bố anh về lại quê nhà
Lên thăm em một chiều hè oi ả
Nơi em nằm nghĩa trang hiu quạnh quá
Nắm xương tàn gửi đất mẹ quê hương
Em linh thiêng hẳn em vẫn nhớ đường
Về với mẹ với anh ngày giỗ bố
Thương em quá cả một chịu khổ
Cảnh cơ hàn theo em suốt tuổi thơ
Cơm độn khoai ăn cũng chẳng được no
Manh áo mỏng mùa đông về lạnh giá
Cái đói ngèo làm cả nhà nghiêng ngả
Em đi học bụng nhịn sáng đường xa
Một bát cơm độn với mấy bát cà
Giữ ấm bụng chờ qua kỳ giáp hạt
Em lớn lên giữa buổi nước gian nan
Cả tuổi thơ em gắn với cơ hàn
Tuổi thanh niên lại phải kỳ giặc giã
Theo tiếng gọi và hơn là nghĩa vả
Em lên đường nhập ngũ tuổi hai mươi
Cho vẹn tình vẹn nghĩa với cuộc đời
Nơi biên cương tiếng súng bom khốc liệt
Hiến dâng đời trọn cả tuổi thanh xuân
Tuổi hai mươi trong sáng đến vô ngần
Em ngã xuống nơi đất miền biên ải
Máu thịt em hòa với đất biên cương
Mẹ mất em mất đứa con yêu thương
Thân xác mẹ như mất đi một nủa
Anh mất em đau còn gì hơn nữa
Khúc ruột mềm như ai cắt làm đôi
Em ngã xuống mãi mãi tuổi hai mươi
Còn trẻ quá lời yêu chưa kịp nói
Ôi chiến tranh biết là không tránh khỏi
Những chia lìa những mất mát đau thương
Nhưng tim anh vẫn đau nhói khôn lường
Khi em đi không bao giờ về nữa
Bên mộ em hồn anh còn một nửa
Nửa theo em phiêu lãng tận nơi nào
Chiều buông dần chợt thấy gió lao xao
Có phải em về cùng anh thăm mẹ
Yên nghỉ nhé em tôi yên nghỉ nhé
Em phù hộ mẹ bây giờ vẫn khỏe
Bốn anh em giờ ai cũng đủ đầy
Công việc nhà cũng xuôi mái tròn vây
Chỉ vắng em trong những ngày sum họp
Thái Sơn, Thái Thụy, Thái Bình – Tháng 5/2020
Một bình luận
Ngàn lần cảm ơn các chiến sỹ đã hi sinh vì đất nước