Mười năm rồi đấy nhỉ
Về hưu thời gian nhiều
Được làm việc mình thích
Đời sống được bao nhiêu.
Cao hứng giở sách bút
Thơ tuy còn lạc vần
Nghỉ sao thì viết vậy
Cho đời thêm chút xuân.
Vui mở đài nghe nhạc
Bản tình ca du dương
Tim dâng trào cảm xúc
Thả hồn đi muôn phương.
Buồn rẽ quán đầu phố
Gọi ly cà phê nâu
Nghe giọt rơi tí tách
Quên đi vạn nỗi sầu
Khỏe vào câu lạc bộ
Gặp mấy bạn cờ già
Cùng bày binh bố trận
Nước một cùng nước ba
Hôm nào thấy trời đẹp
Xe quần áo sẵn rồi
Thiên nhiên đầy cảnh đẹp
Lên đường ta rong chơi
Quên nỗi đau bệnh tật
Quên đi tuổi đã già
Đời vô thường vẫn thế
Chi mà phải lo xa
(Hòa Bình 16.04.2022)